30 tháng 3, 2009

Đi hay không đi!

Chỉ 1 câu, không nói nhiều, không spam, không nói nhảm gì ở topic này cả! Mỗi người 1 comment, không hơn, ai viết hơn sẽ bị xóa!
Bổ sung thêm: Viết rõ tên thật cạnh nick!

ĐI HAY KHÔNG ĐI?

Cô gái thứ 15...

Một cô nhỏ ngây thơ. Một anh chàng hot boy đã từng "cưa đổ" 14 cô gái nhưng lại chưa hề biết yêu. Và cô nhỏ là kế hoạch thứ 15 của cậu, chỉ có điều tất cả đã không diễn ra như cậu dự tính...

Hôm đầu tiên...

- Mày thấy con bé kia không? Trông nó cũng hay đấy chứ ?

- Thôi đi mày, nhìn nó quê như gì? Mày định thuê nó về làm osin à? Mà lớp mình đầy em nhìn xinh tươi đây này? Hay nhãn thần của Quân Kill đã bị lu mờ? Hahaha.

- Kệ mày tao sẽ thử, thỉnh thoảng phải đổi món chứ! Quái gì chứ mấy em nhà giàu, tiểu thư, chạnh choẹ khó chiều lắm, gì chứ tao có cả đống rồi, bổ sung cho bộ sưu tập một gương mặt mới! Cược gì nào?

- Như cũ nhá ! Một ăn mười.

- Ok! Năm tuần sau tao sẽ biến đổi em ấy hoàn toàn. Quân cười ranh mãnh khi nghĩ về kết quả sớm.
Cảm giác chinh chiến ngày nào đã quay trở lại, những phi vụ cá cược tình yêu với Hàn luôn khiến Quân như được thử thách năng lực của mình trong mấy vụ tình trường và lẽ dĩ nhiên, một khi Quân đã ra tay thì “bách phát bách trúng”, chưa từng có ngoại lệ.

...

Ngày đầu đi học mình thấy ước mơ của mình thật to lớn, từ bé mình đã trau dồi ngoại ngữ để có thể ngày nào đó đặt chân vào giảng đường trường Ngoại Thương. Mình biết một con bé tỉnh lẻ như mình học hành sẽ không thấm vào đâu so với dân thành phố. Những kiến thức mình có sẽ chỉ là sự vụn nhặt tích góp nhỏ nhoi mà thôi. Cái cảm giác tự ti cố hữu vẫn cứ luẩn quẩn quanh mình.

- Chào cậu, cậu đang xem mấy tờ mời đăng ký câu lạc bộ trường mình à, cho tớ mượn xem qua nhá, hôm đầu đi nhập học tớ nghỉ.

- Uh, đây! -Tôi đang lơ đãng nhìn ra ngoài cửa sổ bỗng giật mình vì câu hỏi của cô bạn ngồi cạnh.

- Tớ làm cậu giật mình à, xin lỗi nhá. Cậu đăng kí vào câu lạc bộ nào chưa?

- Có lẽ là mình sẽ không tham gia câu lạc bộ nào cả, mình thấy không đủ trình độ lắm, còn cậu?

- Tớ chắc sẽ vào YRC (sinh viên nghiên cứu khoa học), vì chị tớ bảo nó có vẻ hay ho nhất.

Cô bạn vẫn cứ liến thoắng mà tôi lại thấy cái vỏ ốc của mình ngày càng thu hẹp lại. Khi mới bước vào lớp sáng nay, tôi đã thấy cái cảm giác ấy cuộn lên trong lòng thật khó tả. Dẫu biết khi vào lớp mới sự hoà nhập ban đầu sẽ thật khó nhưng mà sao có vẻ như sự hoà nhập này là không thể vì mình thấy khoảng cách đó quá lớn, nhìn lũ cùng lớp mình thấy vừa ganh tị lại mặc cảm, mình cũng chẳng dám đăng ký làm cán bộ lớp vì sợ cười là “Người như thế này mà đòi lãnh đạo người ta”. Nhớ cái thời cấp III của mình quá, khi mình vẫn còn là một con bé lớp trưởng đầy cá tính lãnh đạo lũ nhí nhố trong lớp đầy uy quyền.

6 tiết học trôi nhanh. Cũng chẳng có gì nhiều, chỉ là làm quen giáo viên và phương pháp học tập mới, tất cả mình đều đã nghiên cứu trước. Nói chung hôm nay không thật vui vẻ như mình nghĩ, có thể mọi chuyện sẽ khác vào ngày mai thì sao. Có thể ngày mai mình sẽ cố dũng cảm bắt chuyện và làm quen với một ai đó, chỉ sợ ...

- Chào cậu! Chúng ta học cùng lớp đấy, sáng nay tớ đã nhìn thấy cậu ngồi đầu dãy. Giờ Toán vừa rồi thầy giảng nhanh quá, tớ không chép kịp bài mà lại trông thấy cậu chép bài chăm chú, cho tớ mượn vở về chép lại nhé. Tớ hứa mai tớ sẽ trả lại, Ok?

- Uh, mình cũng chỉ chép được một ít thôi, có mấy chỗ viết tắt cậu tự dịch nhé.

- Thanks! Mai tớ hứa sẽ trả lại ngay_ Quân không quên kèm theo một nụ cười quyến rũ chết người trên khuôn mặt thành thật đến phát sợ, một nụ cười đã làm bao em điên đảo, nó khẽ nháy mắt về phía Hàn đang chờ phía cổng trường như một thành công bước đầu.

Tiếp cận 1 đã xong.

Hàn đập cái bộp vào vai- Nhìn mặt mày lúc ấy trông rõ kinh, đúng là bé nào không tin mới lạ, mà nhìn em nhà quê ấy có vẻ ngây thơ nhỉ, chắc không đến 5 tuần đâu, thôi coi như tao bỏ tiền cược ra để xem một mô hình mới trong bộ sưu tập của mày vậy.
  • Mày phải nhìn đấy mà học tập nhá ! Phải thế thì bọn con gái mới thấy mình có ý thức học tập. Mỗi em mỗi kiểu, em này là kiểu mọt sách phải dùng chiến thuật chăm học. Cứ nhìn tao mà phát huy, ai như mày đến giờ mà không có em nào ngồi ôm eo. Đúng là Hàn “thái giám”.


Thái Hà trở thành cô gái thứ 15 "lọt" vào tầm ngắm của Bảo Quân, và liệu cô bé sẽ "ngã gục"? (Ảnh minh họa)


Mình cũng chẳng nhớ là có phải cậu vừa rồi cùng lớp hay không nhưng thôi kệ chẳng nhẽ lại không cho mượn thấy kỳ kỳ sao ấy. Chuyện gì đến rồi sẽ đến, mai khắc biết. Mà nhìn cậu ấy thành thật thế cơ mà dù gì thì cũng chỉ là một quyển vở toàn lý thuyết, không có nó mình vẫn có thể làm bài về nhà. Coi như có thể quen thêm một người. Nắng vàng nhẹ nhẹ trong một buổi sáng mùa thu của Hà Nội trứ danh. “Cứ kệ bọn nó đi, mày là mày cơ mà, sao lại có cảm giác đấy” tôi bất giác cười và nhớ lại câu nói của thằng bạn thân hôm xuống trường nhập học khi mà tôi tâm sự với nó nỗi lo lắng của mình, nhưng sao tao thấy để thực hiện được lời mày khó quá Minh à.

Hôm thứ 2...
  • Hôm qua quên chưa giới thiệu, mình là Quân, Bảo Quân. Trả vở ấy này! Thế còn tên ấy là gì nhỉ?
  • Mình tên là Hà, Thái Hà.
  • Hôm nào có gì cho tớ mượn vở nữa nhé!- Và một nụ cười dễ thương nữa lại xuất hiện.
...

Tan học, một buổi học nữa lại kết thúc, hôm nay vẫn nắng vàng tươi mà sao mình chẳng thấy có thêm gì mới. Hôm nay mình vẫn chưa quen thêm ai ngoài cô bạn hôm qua ngồi bên cạnh. Tên gì nhỉ? Hoài Đan, Vũ Hoài Đan, một cái tên thật đẹp và một người cũng khá dễ gần.
  • Hey, chào! Đi bộ à, nắng thế này, lên xe tớ đèo về. Tớ biết là nhà cậu cũng gần đây nên đừng lo phiền cho tớ. Coi như tớ trả ơn cậu hôm qua cho tớ mượn vở.
  • Không cần đâu, mình quen rồi mà. Cậu cứ về trước đi.
  • Đi đi mà, tớ có 2 cái mũ bảo hiểm này, không sao đâu. Coi như biết thêm nhà một người cùng lớp ấy mà.
  • Ừ thì cám ơn cậu vậy nhé. Nhà mình ở...

...
  • Đây chỗ tớ ở đây.
  • Cậu ở tầng mấy? Tớ xin đưa cậu lên tận nơi cho biết chỗ, hôm nào có bài gì tớ còn đến tớ hỏi.
  • Tầng 5, hơi cao phải không. Khi nào cậu cần hỏi trên lớp cũng được, muộn rồi, chào nhé.
  • Ừ, bye. Mai gặp nhé! Thái Hà.

Thật ngạc nhiên vì cậu ấy nhớ tên mình đầy đủ như thế. – Chào Bảo Quân.

Bước 2, biết nhà đã thắng lợi.

Hôm thứ 3...

  • Này Hà này, mình ngồi cạnh cậu được không, ngồi dưới kia bọn nó nhí nhố quá, chẳng nghe được gì! Ngồi gần có gì cho tớ hỏi bài luôn cho tiện.
  • Tuỳ thôi, nếu cậu thấy cần.

...
  • Lại đi bộ à?
  • Ừ, chỗ để xe nhà tớ khó lấy quá nên sáng nào cũng không thể dắt ra được.
  • Lên xe đi tớ đèo về. Tiện đường mà. Ai lại để bạn cùng bàn đi nắng thế này.
  • Cảm ơn Quân nhé. Không phiền thật chứ.
  • No star where ( không sao đâu )
  • Cậu hài hước thật.

Bước 3,đã thu gần khoảng cách không gian.

Hôm thứ 4,...
  • Thế xa nhà chắc buồn lắm nhỉ?
  • Ừ mới đầu nên tớ thấy cũng bình thường! Quân là cháu đích tôn chắc được chiều ngất trời phải không.
  • Ôi dào, bố mẹ tớ không quan tâm đến cái danh hiệu ấy đâu, chỉ có ông tớ là lúc nào cũng “thằng cháu của ông”, mệt hết cả người. Cứ như Hà con một lại hay, muốn gì làm đấy không phải chịu cả đống áp lực, là tấm gương cho mọi người nhìn vào.
  • Ai cũng có nỗi khổ cả mà. Thầy vào kìa...

Những mặc cảm của Hà dần bị thu hẹp vì câu bạn vui tính ngồi bên cạnh, có lẽ lây tính hài hước của Quân, Hà thấy mình cũng đã chủ động lên rất nhiều, rốt cuộc thì đâu phải dân thành phố ai cũng kênh kiệu như Hà từng nghĩ trước kia đâu. Nếu bỏ qua mấy cô nàng tiểu thư ngồi giữa lớp lúc nào cũng nhìn Hà bằng con mắt khinh khỉnh, nói chuyện đầy kiểu cách thì số đông còn lại cũng thật dễ gần. Hà thấy khâm phục cái cách Quân nói chuyện với mọi người, giống như là đã quen và thân từ trước, ai Quân cũng có thể đùa và hài hước được.
  • Quân quen nhiều bạn cùng lớp này lắm phải không.
  • Uh hầu hết là bọn cùng trường cũ. Mấy đứa khác trường thì quen linh tinh ấy mà. Chỉ có Hà là người đầu tiên tớ làm quen, một người mới tinh, ngồi cạnh cậu nói chuyện thật thú vị.

Mặt Hà ửng đỏ.

Bước 4 tạo lòng tin và sự thân thiện dễ đồng cảm đã xong.

Hôm thứ 5,...hết tuần 1.
  • Hà này, chiều nay cậu có rảnh không, viết hộ tớ một bài văn nhé. Con em mình nó nhờ mà tớ lại mít đặc môn này. Giúp tớ, có gì sẽ hậu tạ sau.
  • Mình không chắc là viết có hay hay không đâu. Có gì Quân tự chịu trách nhiệm nhá.
  • Ôi, cứ phiên phiến ấy mà. Nó mè nheo tớ từ hôm qua đến giờ, mà hôm nay tớ hứa là sẽ làm cho nó rồi, bài văn tả cái bút chì ấy mà, nhưng hôm qua tớ viết nó lại chê tớ viết giống cái thìa. Làm nó cấu tớ tưng bừng.
  • Uh thế cuối giờ Quân qua lấy nhé.

...

“Em có một cây bút chì bằng gỗ màu xanh, dọc thân mịn màng có sọc kẻ đỏ, em thường dùng nó để vẽ tranh...”.
  • Ui hay thế, tốt rồi, tối nay tớ “yên bình” rồi. Quân rủ Hà đi ăn được không. Coi như là hậu tạ cho vụ cái bút chì. Cấm từ chối nhé.
  • Uhm, à, ... mình bận mất rồi, thật đấy, để sau được không. Mà cũng muộn rồi Quân về đi, hôm khác nhé.
  • Hà bận thật à, vậy cũng được. Hay mai là tối thứ 7 mình mời Hà đi được không.
  • Chắc là mình không đi buổi tối được, để chiều đi nhé, tầm 4h, Ok?
  • 4h chiều, Quân qua đón Hà. Sẽ có một bất ngờ đặc biệt.

Phóng xe về nhà, mà lòng Quân thấy mình đã chắc thắng phần nào. Thế nào nhỉ, trong mắt Hà giờ Quân đã là một cậu bạn vui tính và chăm học, lại còn một anh trai tốt nữa chứ. Càng nghĩ Quân càng thấy mình thật lố bịch và giỏi đóng kịch. Theo thoả thuận với Hàn là Quân sẽ hôn Hà sau 4 tuần nữa với tư cách là một bạn trai trước mặt lũ bạn trong dịp họp thường lệ cuối tháng của hội. Nhưng Quân thấy nếu mình có thể hoàn thành trước thời hạn quy định. Nhưng không sao 4 tuần là 4 tuần, quả còn xanh, nếu chín ép sẽ không ngon.

Bước 5, tạo một lời mời đi chơi đã thành công.

...

Mình không muốn cho Quân biết mình đang đi làm part time ở một cửa hàng ăn uống. Mình không muốn Quân khinh thường mình hay hiểu nhầm về những lời lẽ mà mình đã nói trước kia. Mình đi làm không phải vì mình túng thiếu mà mình chỉ muốn thử sức tự lập, mình muốn tự trang trải cho cuộc sống sinh viên xem sao, mình không muốn mỗi tháng lại đi rút tiền bố mẹ gửi. Mình thấy ngại ngại sao ấy. Những thôi kệ, chỉ cần bí mật là Quân không hiểu được đâu.

Hôm thứ 6,...
  • Quân thề đây là quán chè ngon nhất mà Quân từng ăn. Một lần mình đưa mẹ đi ăn ở đây, mẹ Quân khen tấm tắc. Nhất là món chè sầu riêng này thì trên cả tuyệt vời.
  • Quân dẫn mẹ đi ăn à? Con trai chu đáo thật đấy. Mình còn chưa dẫn mẹ đi ăn cái gì bao giờ.
  • Thì thỉnh thoảng nịnh mẹ tí ấy mà, hơn nữa có phải là phụ nữ luôn thích đồ ngọt hơn đàn ông phải không? Tại bố mình hay đi công tác nên mẹ Quân ở nhà một mình buồn lắm.
  • Uh có lẽ thế, vì con gái thích cái gì ngọt ngào mà. Mẹ Quân thật hạnh phúc vì có đứa con trai biết quan tâm như vậy. Món chè sầu riêng quả là ngon thật. Hà nhìn xuống cắm cúi ăn, những hạt trân trâu mát lạnh và long lanh, thơm nồng mùi sầu riêng. Tại sao Quân lại biết Hà thích ăn sầu riêng???

...
  • Nhìn Hà đội mũ bảo hiểm trông như cây nấm ấy, hay hay, áo trắng, mũ bảo hiểm đỏ, một cây nấm như trong phim hoạt hình về Xì-trum.
  • Quân thích xem hoạt hình à?
  • Uh, Quân thích xem hoạt hình vì nó hài hước giống Quân. >.<>
  • Phim hoạt hình duy nhất Hà xem là Nàng Tiên Cá, nhưng kết thúc buồn quá nên từ đấy Hà thấy ghét phim hoạt hình. Hà thích đọc chuyện hay xem phim gì ấy có hậu hơn.
  • Hi vọng sẽ có ngày Quân kiếm được một bộ phim hoạt hình khiến Hà thích. Mình về đi.

Bước 6, một lời hứa, một cuộc hẹn hò.

“Mình nhớ nhà quá, nhớ căn phòng thân yêu, nhớ bố mẹ, nhớ cái chuông gió treo leng keng bên cửa sổ, nhớ cái giá sách đầy những thành quả mình sưu tập được. Bao giờ mình mới được về nhà đây. Đi học Đại học thật không như mình nghĩ, có phần nhàn tản và mọi người trong lớp cứ xa cách ra sao. Có lẽ, cuộc sống thành phố quá vội vã khiến mọi người thấy quen một người mới là mất thời gian quá nhiều. À, Mình quen được một câu bạn ngồi cạnh rất thú vị, cậu ấy có nụ cười rất đẹp và cái tên rõ công tử Bảo Quân, nghe giống như Bảo Nam trong phim “Bống dưng muốn khóc”. Cậu bạn ấy khá dễ mến và có lẽ là người mình nói chuyện cũng nhiều nhất ở trên lớp. Chiều nay cậu ấy mời mình đi ăn chè sầu riêng, và cậu ấy kể về gia đình cậu ấy. Mình thấy đó là một gia đình rất hạnh phúc và đầy quyền thế. Cậu ấy là một người con trai Hà Nội đúng kiểu những cậu ấy không kênh kiệu và hơn nữa mình thấy cậu ấy giống một người bạn trước kia của mình, luôn hài hước và luôn làm mình dễ chịu...” Viết vội vài dòng entry về một chiều thứ bảy của tuần đầu đi học, mọi thứ đã dần ửng nắng vàng trong lòng mình. Cái vỏ ốc như dần tách mở. Ngoài trời đầy sao.
  • Chào chiến hữu, thế nào rồi?
  • Good, em ấy “ngây thơ” hơn tao tưởng, rồi mày sẽ sớm thấy mô hình mới của tao. – Quân nở một nụ cười trên môi với cái nhìn đầy ẩn ý với Hàn. – Thôi ra quán đi, hôm nay bọn nó tụ họp ở đâu. Tao vừa mới lừa được mẹ tao là đi liên hoan lớp đầu năm, nghĩ ra kể cũng tội, nhưng còn hơn là ngồi nhà nghe ông già cứ ca mãi bài ca đi du học.
  • Ờ mà sao tao thấy mày cứ lẩn tránh mãi cái vụ đi du học ấy thế?
  • Tại tao không muốn mẹ tao buồn, bố tao coi mẹ tao như osin trong nhà ấy, tao cứ nghĩ là nếu tao đi thì bố tao sẽ hành hạ mẹ tao hoặc đuổi mẹ tao ra khỏi nhà và dẫn con bồ nhí về là tao không chịu được.

Tuần thứ 2.
  • Cuối tuần vui vẻ chứ Hà. Có gì hay không. Tớ mới có một quyển này hay lắm, Hà đang tìm quyển này đúng không.
  • Ôi, “Vương Quốc Ảo ”, cậu thấy quyển này còn bán ở đâu à, mình lùng mua mãi mà không kiếm được. Cậu đọc chưa, cho mình mượn nhé.
  • Tặng Hà luôn, tại tớ thấy con bạn cũ có quyển này nhưng nó không thích nên tớ xin luôn. Coi như tặng cho một người thích tiểu thuyết về bổ sung thêm trên giá sách.
  • Cám ơn Quân nhiều lắm. Hà không biết tại sao Quân tốt với Hà như thế, nhưng...Thôi cảm ơn Quân nhé.
Bước 6, một món quà đúng sở thích.

Tuần thứ 3.

“Công việc part time kể ra cũng khá thú vị, chí ít mình rèn luyện được khả năng giao tiếp với mọi người tốt hơn và chủ động hơn, mình lại có thể trau dồi được cả vốn tiếng Nhật miễn phí vì đây là quán ăn Nhật Bản nên khách nước ngoài cũng khá đông.

...

Vương Quốc Ảo nằm ngay trên bàn học, Quân tặng mình. Mình khôn phải là người dễ nhận quà từ người khác, những quả thực mình không thể từ chối món quà này, nó quá đúng mong muốn của mình. Chỉ trong một lúc nói chuyện phiếm mà Quân lại có thể nhớ được, không biết cám ơn Quân thế nào đây. Mình còn biết quá ít về cậu ấy... ”
  • Quân à, tặng cậu này, coi như cám ơn Quân về Vương Quốc Ảo. Mình không biết nhiều về hoạt hình nhưng mình thấy nó ngộ ngộ.

Một con xì-trum bằng bông mềm mại, màu xanh da trời đậm hiện dần qua lớp giấy gói. Quân thấy thực sự cảm động, vì trước tới giờ chỉ có mẹ là biết Quân thích xì – trum những mẹ lại không muốn Quân thích những thứ mẹ cho là “Con gái” như vậy nên không bao giờ mẹ tặng, bọn bạn nhà giàu mà Quân luôn chơi cùng thì chẳng đứa nào biết, mà có biết bọn nó cũng chẳng thèm quan tâm đến việc tặng một món quà như vậy. Nó quá “bé nhỏ”.
  • Uh, cám ơn Hà nhiều lắm. Mình tặng Hà cuốn sách không phải để Hà làm như thế này. Như thế liệu có quá sòng phẳng không.
  • Mình chỉ đi ngang qua và nhìn thấy nó nên mình mua và tặng Quân mà thôi. Đừng suy nghĩ quá nhiều như thế.

Hôm ấy Quân không đèo Hà về vì nó thấy mình như có cảm giác thua cuộc. Quân thấy mình sẽ thua nếu cứ triển khai tiếp phương án này. Quân thấy mình mới là nạn nhân chứ không phải Hà. Mọi việc nó làm từ trước đến này chỉ là kế hoạch, Quân không hề có em gái, đó chỉ là cái cớ để Quân có thể rủ Hà đi ăn chè và cho Hà thấy Quân là một người anh trai “ảo” tốt như thế nào. Đã bao lần chinh phục khác, Quân nhận ra con gái thường muốn có một người anh trai và muốn người yêu mình cũng là một người anh trai tốt. Quân tặng Hà quyển truyện chỉ là để lấy lòng Hà, lần đó Quân gặp may vì thấy em gái Hàn có quyển đó. Quân mua lại gấp 10 lần giá trị thật của cuốn truyện để em gái Hàn nhường lại cho Quân. Quân đã điều tra được trên blog của Hà là thích ăn sầu riêng và làm như đó là một chuyện tình cờ. Tất cả, tất cả chỉ là một kế hoạch. Những lòng kiêu hãnh không cho Quân bỏ cuộc. Quân thấy cần phải tỉnh táo hơn là mọi chuyện có thể nằm trong tầm kiểm soát. Còn một tuần nữa cơ mà. Quân đã thề không bao giờ muốn yêu ai, vì Quân sợ sẽ giống bố mình, phải làm cho một ai đó tối tối đợi mình say rượu về, tận khuya, rồi hầu hạ mình như một ông vua, nghe mình chửi mắng, và người đó phải khóc vì mình.

Quân quyết định phải dùng mưu khác.

cuối tuần thứ 3.
  • “Ngày hôm qua tôi yêu thầm, người...” tiếng điện thoại vang lên dưới đống chăn.
  • Hà à, Quân đây. Có rỗi không? Đi cùng Quân một tí được không.
  • Uh, một lát thôi nhé vì Hà tí nữa Hà có hẹn.
  • Uh nhanh thôi, Quân nhờ Hà mua quà giúp mẹ ấy mà.
  • Mình sẽ xuống ngay.

Trên đường về, cả hai đứa gặp mưa, những trận mưa bất chợt. Ào ạt và xối xả. Trong cốp xe Quân có mỗi một cái áo mưa lại nhường luôn cho Hà.
  • Quân lên phòng mình sấy cho khô đầu tóc đã rồi hãy về, mình cũng sẽ gói lại quà, bị ướt gần hết rồi.
  • Không ngại chứ. Mình lên một lát đợi Hà gói xong rồi mình sẽ về luôn.

...
  • Phòng Hà thơm nhỉ lại ngăn nắp thế, đúng là phòng con gái. Mùi này mùi bạc hà phải không.
Hà đang cắt một miếng giấy gói quà để bọc lại cho Quân. Một cái áo lụa thêu khá đẹp màu gạch non mà theo như Quân bảo thì mẹ Quân thích màu ấy - Uh, mình thấy trời này dùng sáp thơm mùi ấy sẽ mát và dễ chịu hơn. Xong rồi đây.
  • Cám ơn nhé, Quân về luôn đây.
  • Gửi lời chúc sinh nhật của Hà đến bác nhé.

Quân thấy trong lòng thực sự không thoải mái tí nào, dù mọi chuyện vẫn tiến triển tốt đẹp. Quân thấy như mình đang lợi dụng Hà.

Cơn mưa buổi chiều vẫn dai dẳng, đến tận nửa đêm rồi mới tạnh hẳn. Mùi hoa sữa thơm sực ùa vào cửa sổ, trời mát lạnh như căn phòng đầy mùi bạc hà Quân ngửi ban chiều. Màn hình điện thoại hiện 3 Missed calls và 2 messeg. Tất cả là của “15”. Đây là cô gái thứ 15 của Quân.

Messeg1: “Q ve chua, trời van mua to can than nhe, khi nao ve den nha Q goi cho minh nhe ”

Messge2: “Q van chua ve den nha a, Ha rat lo lang”.


Nở một nụ cười chua chát. Nó thầm nghĩ nếu không ra tay lúc này thì thật phí. Quân nghĩ “mặc kệ đã đến lúc ra đòn cuối cùng không thì sang tuần sau sẽ hơi vội vàng”, có thể hơi lạnh lùng thật đấy, nhưng phương châm của Quân là sẽ không bao giờ yêu ai.
  • Hà à, Mình về nhà lâu rồi, nhưng mải giúp mẹ tí nên quên không gọi cho Hà. Uh may mà về đến nhà quà vẫn khô coong. Mẹ mình thích quà lắm. Mẹ có gửi lời cám ơn đến Hà và bảo hôm nào Hà đến chơi đấy.
  • Vậy là tốt rồi, mình cứ lo bác không thích. Hôm nào mình sẽ sang Quân chơi.
  • Mình, À này, à mà thôi.
  • Có gì vậy, Quân nói đi?
  • uh, mình, thôi Hà đi ngủ đi.
  • Sao vậy Quân cứ thế là sao, nói đi, cần nhờ mình giúp gì à?
  • Hà này, mình mến Hà, mình muốn Hà làm bạn gái mình được không.- Nó cố nói giọng ngập ngừng và vội vã như muốn tạo lòng tin, để câu nói vừa rồi không quá trơn chu. Nhưng quả thật nó cũng thấy là là từ nó nói sao lại là “mến” mà không phải là câu nói “anh yêu em” thẳng tuột như mọi lần.
  • Quân buồn ngủ rồi, thế nhá, chào! Hà còn bận một số chuyện. Nói chuyện sau nhé. tút...tút...tút...

Đúng như Quân nghĩ, tối nay Hà sẽ mất ngủ. Nhưng Quân thấy mình cũng cứ nằm đếm nhịp đồng hồ đến tận 3h sáng.

Ôi chuyện gì này, chuyện này là sao, Quân nói gì thế nhỉ. Cậu ấy có lẽ đã giỡn mình. Coi mình tầm thường như bao cô gái tỉnh lẻ khác sao. Quân có thể thật dễ mến nhưng cậu ấy không dành cho mình. Cậu ấy là con trai cả trong một nhà giàu có và quyền thế, bố cậu ấy làm tổng giấm đốc một công ty lớn, cậu ấy thông minh và vui tính, cậu ấy là con trai Hà Nội, xung quanh cậu ấy có biết bao nhiêu cô gái vây xung quanh. Cậu ấy coi mình là gì cơ chứ ... Giấc ngủ mộng mị kéo dài cho đến tận khi tiếng chuông đồng hồ kêu mới khiến Hà tỉnh giấc. Một tuần mới bắt đầu thật nặng nề.

Tuần thứ 4.

Hà cúi gằm mặt xuống bàn, cố không nhìn xung quanh, nó thấy mọi thứ lại như trở về hôm đầu tiên đi học. Tự ti, mặc cảm và thấy thua kém tất cả. Nó thấy mất bối rối và không biết phải đối mặt với Quân ra sao. Cậu ấy đến rồi kìa.

Hôm nay cả hai đứa không nói với nhau lời nào. Đều cắm cúi vào bài giảng một cách “lơ đãng”. Hà thấy khó nói thật sự, câu chuyện sẽ trở nên thật nhạt nhẽo ra sao ấy. Còn Quân muốn để cuộc nói chuyện vào lúc cuối giờ, khi ấy có thể mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn.
  • Hà ơi, chuyện hôm qua, mình nói thật đấy.
  • Mình không muốn nhắc lại chuyện đấy. Quân chỉ coi mình như trò đùa phải không, mình biết Quân coi mình như một bé nhà quê và Quân nói như vậy để xem Hà có xiêu lòng hay không à. Quân nhầm rồi. Mọi chuyện Quân làm cho Hà, Hà đều rất biết ơn. Nhưng Hà biết, làm bạn với Quân có lẽ hợp với Hà hơn.
  • Mình không hề nghĩ về Hà như vậy. Bên Hà Quân thấy thật sự dễ chịu mà. Tại sao Hà lại tự ti như vậy, Hà là một cô gái tốt bụng, thông minh và học rất giỏi, hơn nữa Hà còn là người bạn đầu tiên ngoài mẹ Quân ra quan tâm đến việc Quân thích gì, muốn gì và là người đầu tiên lắng nghe những chuyện không đâu của Quân. Mình không muốn chúng ta chỉ là bạn bình thường vì Quân thấy thật sự cần Hà bên cạnh với vai trò một người bạn gái, vì có những thứ chỉ là bạn bè thôi thì không thể hiểu hết được. Quân biết Hà sẽ nghĩ là Quân đùa cợt mình, nhưng Quân sẽ để dành thời gian cho Hà suy nghĩ lại. Những mình đợi câu trả lời của Hà.

Hà không nói một câu nào, quay bước bỏ về. Hôm nay trời lại nắng vàng rực mà trong lòng nó thấy sao bề bộn và rối bời. Có thể Quân nói đúng, nó đã quá tự ti hay sao. Những nó không nghĩ mình có thể làm bạn gái của Quân, nó sợ cảm giác sẽ bị mọi người dè bỉu và chế diễu “tại sao một con bé nhà quê như mày lại có thể làm bạn gái của Bảo Quân”, nó sợ tất. Nó cảm thấy như những âm thanh đó đang đập liên hồi vào đầu nó. Những nó thực sự có cảm tình với Quân và quan trọng là nó muốn điều mà Quân nói. Câu nói của thằng bạn cũ lại vang vất:“Cứ kệ bọn nó đi, mày là mày cơ mà, sao lại có cảm giác đấy”.Quân gọi

- Alo, Hà đã suy nghĩ xong chưa.

- Quân! Thật sự là điều này rất khó khăn đối với mình, mình thấy mình không được như Quân nói đâu. Có lẽ chúng ta là bạn thì tốt hơn.

- Mình tin vào nhận định của mình, Hà là người mà Quân muốn làm bạn. Mình không muốn nói nhiều về những suy nghĩ của mình nữa.
  • Nếu vậy thì...
  • Coi như Hà đã nhận lời nhé. Good night.

Vậy là nó đã thành công, từ giờ cho đến cuối tuần nó sẽ dần Hà ra mắt lũ bạn. Thành công này khiến nó vui hơn tất thảy những thành công trước. Và lần đầu tiên nó thấy thật sự mến Hà thì phải. Có lẽ vậy...

Mình là thế liệu có đúng không nhỉ. Thôi kệ một người con trai biết thương mẹ thì sẽ không thể là một người xấu.

Thứ 7, cuối tuần thứ 4.

- Hà này, tối nay anh có thể mời em đi chơi cùng bọn bạn anh được không. Coi như ra mắt ấy mà

- Không, em ngại lắm. Với lại bạn bè của anh em không quen ai cả, em thấy khó xử.

- Chưa quen thì coi như làm quen dần dần. Anh muốn mọi người biết anh có một bạn gái xinh xắn và thông minh như em. Em ngại gì nào?
- Không em vẫn thấy kỳ lắm.
- Toàn bọn cùng lớp ấy mà. Em thấy đấy, hôm nọ em đến nhà anh mẹ anh chả quý em đấy sao.
- Thôi thế vậy, tối nay em sẽ đi cùng anh.
Hà cố gắng trang điểm nhẹ nhàng và thay một bộ váy mẹ nó tặng hôm sinh nhật, nó biết cái váy này không hề rẻ tiền chút nào và cũng khá bắt mắt. Những nó thấy cứ có một điều bất an nào đó mà không thể lý giải nổi.

Trời! Quân và bạn tổ chức liên hoan ở quán ăn Nhật Bản mà Hà làm part time. Hà thầm hi vọng là mình sẽ không bị phát hiện hay là một điều gì đó đại loại như thế. Hôm nay trời lại mưa, Hà muốn vào WC để sửa sang lại đầu tóc và quần áo vừa bị mưa bắn. Tình cờ, Hà nghe thấy một cuộc nói chuyện của hai cô gái khá xinh xắn trong đó.
- Này Hoài, biết gì không, tối nay Quân Kill ra mắt mô hình mới à.
- Thế hả, nhanh nhỉ, tưởng là 5 tuần. Mà nghe thằng Hàn bảo con bé ấy quê ngất trời.

- Ôi dào thằng Quân ấy có yêu ai bao giờ đâu, nó chả tuyên bố với bọn mình hồi trước rồi còn gì. Nó bảo sưu tập các em là sở thích của nó. Lần này nó bảo là muốn thay đổi khẩu vị cho mới lạ. Tao cũng thấy tò mò, chắc bé này thấy Quân nhà ta công tử, lại nhà giàu sụ thì chết luôn từ tuần đầu tiên ấy chứ
- Uh có lẽ thế, Nó còn đặt biệt danh cho bé này là 15 thì phải. Hahaha, cô bé thứ 15.
- Thôi nhanh lên ra còn xem mặt, chắc là lại như mọi lần, thằng Quân giới thiệu và hôn con bé ấy một cái. Thằng Hàn lên trao tiền thưởng rồi con bé ấy mới vỡ oà lên khóc rồi chạy như bay ra ngoài, bỏ về. Chúng mình lại được thằng Quân kéo đi khao chiến thắng một chầu rồi lục tục kéo về đợi 5 tuần sau xem lại vở hài kịch mày nhỉ.
  • Thì lệ cũ vẫn vậy, chắc thế.

Tiếng cười của hai cô gái đã xa mà lòng Hà như muốn tan nát. Hà biết mà, mọi chuyện tốt đẹp đâu có dành cho Hà như nó vẫn nghĩ. Nó thấy mình đúng như câu “đũa mốc mà chòi mâm son”, tại sao nó lại nhận lời Quân, tại sao nó lại dễ dàng như vậy. Mọi chuyện đều là giả dối, nó thấy khinh bỉ chính mình và căm ghét Quân vô hạn. Nó úp mặt vào tay mà khóc tức tưởi. Nếu như không biết sự thật thì vài phút nữa nó sẽ chạy bỏ về và làm trò cười cho lũ bì ổi bên ngoài đó sao. Tại sao nó lại thấy mình tầm thường như thế cơ chứ. Có tiếng chuông điện thoại của Quân. Cô gái thứ 15 ư, nó thầm nghĩ, phải làm thế nào cho Quân phải trả giá về hành động xúc động phạm mình như thế.

-Alo Tôi đã biết mọi chuyện, tất cả chỉ là trò đùa mà thôi, tôi ghê tởm anh!- Tiếng cúp máy khô khốc. Nó không muốn nghe Quân nói thêm gì nữa. Khôn hiểu tại sao nó thấy mình lại tỉnh táo và bình tĩnh như thế. Dù nó biết, thật sự là nó đã cảm thấy yêu Quân từ lúc nào không hay.

Chuyện quái gì thế này, mình đã định sẽ giới thiệu Hà là người yêu đúng nghĩa của mình chứ không phải trò đùa cho lũ bạn như mọi lần. Đúng ra mình không định đưa Hà đến đây những mình đã trót hứa với Hàn, mình cũng muốn mọi người thấy mình đã yêu thật sự. Mình sẽ tuyên bố là mình đã thua cuộc, mình muốn mọi người ghen tị vì mình có được một bạn gái như Hà. Nhưng sao thế nhỉ: Hà biết tất cả mọi chuyện rồi là sao, chẳng lẽ...
Quân phóng như bay đến chỗ Hà, đập cửa.
- Mở cửa, anh cần giải thích, mọi chuyện không phải như vậy. Anh biết em có trong đó, em mở cửa đi.
- Anh cút đi. Đồ thối.
- Em nói anh thế nào cũng được, nhưng em cần nghe anh giải thích. Đúng là trước kia anh và Hàn đã có hứa và cá cược với nhau như vậy nhưng càng lấn sâu anh càng thấy anh đã thực sự yêu em. Những điều anh nói hôm tan học đó là sự thực. Anh yêu em thật mà Hà. Anh biết trước kia anh đã là một thằng sơ khanh như thế nào nhưng đó là chuyện đã qua rồi, hồi đó anh thật ngu ngốc. Anh xin em hãy tin anh nói.

- Anh định lừa tôi một lần nữa để anh dắt tôi như dắt một mô hình đến chỗ lũ bạn anh để chúng cười nhạo tôi ư. Để tôi nói nhé,anh hôn tôi và rồi anh lấy tiền thưởng, rồi anh nói vào mặt tôi là tất cả chỉ là trò đùa, lũ bạn anh cười phá lên, còn tôi bỏ chạy chứ gì. Anh cút đi, tôi thề sẽ không bao giờ tin anh nữa.

-Anh sẽ chờ em bình tĩnh lại, chúng ta sẽ nói chuyện sau được chứ. Anh biết mọi chuyện anh nói bây giờ sẽ không thể khiến em tin. Những chít em hãy cho anh một cơ hội, anh sẽ chứng tỏ cho em thấy.
Quân vẫn đợi mãi ngoài cửa cho đến giờ khu nhà Hà phải đóng cửa.
Sáng hôm sau, Quân đã đến từ sáng sớm, đợi mãi mà vẫn không thấy Hà mở cửa, ngồi chờ ngoài đó cả ngày. Điện thoại thì tắt máy

Sáng thứ hai, dù đến từ sáng sớm những hôm đó Hà không học, cả thứ 3,4,5,6 tuần đó Hà cũng không đến trường. Quân đều đến nhà Hà sau mỗi buổi học nhưng lại thấy cửa khoá ngoài. Một người đi học thường xuyên như Hà tại sao lại nghỉ học nhiều như vậy. Hay Hà về quê, hay nhà Hà có chuyện, hay Hà bị ốm. Đầu Quân như nổ tung.

- Sao vậy mày! Hôm thứ bảy vừa rồi mày không dẫn em nhà quê mà đến làm bọn tao mừng hụt, thua rồi à.
- Tao cấm mày gọi Hà là nhà quê nghe chưa, Ừ đấy tao thua được chưa nào.
  • Mày yêu nó rồi à? Này đừng có nói là đúng rồi đấy nhá!
Quân bỏ ngoài tai lời của Hàn chảy như bay theo Đan vì Quân biết trong lớp này Đan là người hay chơi với Hà nhất.

- Nó bị ốm từ cuối tuần trước rồi, viêm phổi do nhiễm lạnh, Quân không biết à, Hà sốt và tức thở lắm. Bố mẹ Hà đều xuống túc trực trong bệnh viện cả rồi.
  • Hà nằm viện nào.
  • Viện...

Nó chạy như điên như dại vào phòng Hà nằm, cái mùi sát trùng của bệnh viện nồng nặc. Nó biết hôm ấy Hà bỏ về trong đúng lúc trời mưa to. Tại nó mà Hà như thế. Mái tóc đen nhánh phủ che mất vầng trán trắng bệch, nhìn Hà thật bé nhỏ trong tấm áo bệnh viện rộng thùng thình. Khẽ vuốt mái tóc mái cho Hà mà lòng nó như có ngàn vết dao đâm. Nó thấy mình bất lực.
- Cháu là ai? Cháu quen Hà à?
- Cháu học cùng lớp bạn ấy, cháu nghe tin nên đến thăm Hà ạ. Bác là bố của Hà phải không ạ.

- Ừ, hôm nghe tin nó ốm phải vào bệnh viện, bác gái lo quá ngất đi. Hai bác xuống chăm nó mà thấy tình hình vẫn chưa tiến triển lên mấy. Bác sĩ bảo nó đi mưa bị nhiễm lạnh, thật chẳng hiểu đi đâu mà mũ nón không mang. Nó là con một nên hai bác lo quá.
  • Chắc Hà sẽ mau khỏi thôi, bác đừng quá lo lắng.

Nó nói mà thấy giọng nó cứ nghèn nghẹn và khô khốc trong họng. Nó biết vì sao Hà đi mưa và bị ốm. Nó biết nó là nguyên nhân của mọi chuyện. Nó biết nó là một thằng tồi.
  • Quân này Hà ra viện rồi đấy, cậu có đến thăm không.
  • Có lẽ mai tớ sẽ đến. Hôm nay tớ bận
Nó vui như phát điên, hôm nào nó cúng đến thắm Hà những không hôm nào nó vào tận nơi mà chỉ đứng ở ngoài nhìn, nó sợ phải nhìn thấy đôi mắt căm thù của Hà dành cho nó. Cho đến giờ nó vẫn vẫn không có đủ can đảm ấy.

Những ngày sau đến lớp, Hà luôn lảng tránh nó, đã mấy lần nó gặp Hà cuối giờ hay ở nhà nhưng lúc nào Hà cũng bảo Hà đang rất bận. Nó biết Hà đã không bao giờ cho nó một câu giải thích. Đôi mắt Hà nhìn nó trở nên vô cảm.

Một tháng sau.
Tin nhắn của Quân hiện lên máy Hà:

Ha, anh biet em khong tha thu cho anh, va khong cho anh co hoi giai thich nhung anh muon bao voi em rang, anh sap di du hoc roi. Tu gio em se khong phai nhin thay anh nua. Nhung anh muon em biet rang du co di dau hay di bao lau chang nua, nhung em la co gai dau tien ma anh yeu va mai mai sau nay cung vay. Du em ghet anh nhung anh muon em nho em mot viec, viec cuoi cung. Anh di roi, thinh thoang em hay den tham me dum anh nhe, me anh rat quy em, o nha mot minh ba se buon lam. Chao em. Luon yeu em. Anh xin loi
Quân đã đi được 2 tháng rồi, những ngày này bỗng trở nên thật yên bình và lạnh lẽo. Hà Nội những mùa đông gió heo may. Sắp sang năm mới rồi, mỏi nẻo đường đều ngập tràn không khí năm mới. Hà thấy trong lòng mình thật trống vắng. Giữ lời, cuối tuần nào Hà cũng đến nhà Quân thăm bác gái. Có vẻ như dạo này bố Quân hay về nhà thường xuyên hơn. Hôm nay là một cuối tuần như thế. Hà đang giúp mẹ Quân sắp xếp ít đồ trang trí mới mua trong phòng khách.. Hà còn biết rằng, trước kia, Quân có một người em gái đã mất khi còn nhỏ xíu do bệnh tim, vì thế lớn lên Quân rất thích có em gái. Đan còn cho Hà biết, khi mình nằm trong bệnh viện hôm nào Quân cũng đến đứng ngoài cửa sổ mà chỉ dám nhìn vào. Hà còn biết rằng, Hà đã tha thứ cho Quân.

- Của cháu này, trước khi đi nó nhờ bác gửi tặng cháu hôm Noel, phải đúng Noel mới đưa. Cháu mở ra xem, có gì mà bí mật vậy.

Lớp giấy gói sột soạt trên tay Hà rơi xuống đất, một đĩa phim hoạt hình Wall-E, và một tấm thiệp kẹp trong đó. Nét chữ của Quân

“Khi em nhận được món quà này, anh đã đi rất xa rồi. Như ngày xưa anh đã hứa, sẽ có ngày anh tìm được một bộ phim hoạt hình mà em thích. Anh đã không lừa em phải không”.

Một giọt nước mắt long lanh như hạt trân châu trong cốc chè sầu riêng ngày nào lăn tròn trên vỏ đĩa phim. Bộ phim hoạt hình mà Hà biết chắc chắn nó sẽ có hậu như việc Hà sẽ chắc chắn đợi Quân về...!

27 tháng 3, 2009

Quay về chốn cũ

Vậy là sau 1 thời gian chọn lựa,chúng ta nhận ra rằng chỉ có các bạn NN là phù hợp nhất
Vấn đề bây h là làm sao để thuyết phục các bạn ấy
Mình vừa chat với Oanh,bạn ấy đã đồng ý và cố gắng thuyết phục chị em cùng lớp.Chủ nhật này sẽ có kết quả.Nếu k có j thay đổi thì T2 này anh em mình sang mời các bạn và bàn kế hoạch cụ thê luôn.
Ok?

Sử dụng VINASAT-1 phục vụ AI Games III

ICTnews - VNPT là nhà cung cấp dịch vụ viễn thông và truyền thông tại Đại hội Thể thao châu Á trong nhà Asian Indoor Games III (AI Games III) từ 30/10 - 8/11/09. 

Với khẩu hiệu "Vì một châu Á phát triển", Đại hội Thể thao châu Á trong nhà sẽ có 20 môn thi đấu chính thức và 1 môn biểu diễn; tổ chức tại 27 địa điểm tại 6, tỉnh thành phố gồm Hà Nội, TP HCM, Hải Phòng, Hải Dương, Quảng Ninh và Bắc Ninh. Đại hội sẽ thu hút gần 10.000 người tham dự, trong đó có khoảng 1.000 quan chức, hơn 5.000 vận động viên, huấn luyện viên, 2.000 phóng viên đến từ 45 quốc gia, vùng lãnh thổ của châu lục, chưa kể đến khoảng 7.000 tình nguyện viên. 

Với kinh nghiệm của nhà cung cấp chính thức các dịch vụ bưu chính viễn thông và công nghệ thông tin của SEA Games 22, VNPT tiếp tục cung cấp dịch vụ viễn thông-CNTT cho Đại hội AI Games III. Cụ thể là các dịch vụ điện thoại di động (MobiFone, VinaPhone); điện thoại cố định; dịch vụ MegaVNN; dịch vụ truyền dữ liệu; mạng riêng ảo, băng rộng Metronet; và hệ thống truyền tín hiệu truyền hình… 

Đặc biệt, VNPT cho biết với việc khai thác sử dụng vệ tinh VINASAT-1, năm nay, VNPT sẽ cung cấp dịch vụ truyền hình hội nghị, dịch vụ truyền hình lưu động… cung cấp và thiết lập nhanh chóng một đường truyền thông tin giữa 2 hay nhiều điểm với khả năng truyền hình ảnh và âm thanh chất lượng cao. Các hãng truyền hình trong nước và quốc tế sẽ sử dụng dịch vụ này cho việc thu thập tin tức, sự kiện một cách nhanh nhất. VNPT cũng cung cấp hệ thống các điểm dịch vụ bưu chính, viễn thông và Internet phục vụ Đại hội Asian Indoor Games III.


Mình thi trượt củ chuối rồi , đi cổ vũ thôi bà c

Kết quả trinh sát

Mẹ,vừa về,ăn vội bát cơm,bật cái nick thì 5 anh nhảy vào hỏi hàng họ thế nào?Post cái topic này lên để anh em vào nhận xét
Trước hết,kết quả lần này k đc nhiều như mong đợi:k ảnh,ko nói chuyện đc nhiều
Nhận xét chung của mình là mấy em ấy(chỉ mấy em mình gặp thui)cũng đc:xinh,cao ráo,ăn mắc đẹp(đặc biệt là em họ Huy,mình mạnh dạn cho 10 điểm :)))
Anh em đến cổng QHQT lúc 11h5p,đợi 20 phút,nói chuyện chúng nó đc 5 phút và thu đc kết quả như sau:
-các em ấy còn lúa lắm(chúng nó cứ nghĩ là đi 2 xe và tiền xe do bọn mình bao:)))
-chắc chắn lá có khoảng 10 đứa đi,có thể thêm 5 đứa nữa(có thể có 2,3 đứa con traI),Chiều nay sẽ có danh sách chính thức.
-Mức độ thân thiện chưa check đc ,vì có nói chuyện tý nào đâu

26 tháng 3, 2009

7 ngày... để anh iêu em ^^

*********
- Em thích anh!
- Biết
- Thế anh có thích em không ???
- Không rõ
- Mình chơi một trò chơi nhé!
- Trò gì?
- Trò chơi 7 ngày
- Luật chơi thế nào?
- Trong 7 ngày em sẽ là bạn gái của anh và nếu sau 7 ngày anh vẫn không thích em thì coi như em thua.
- Thế thua thì sao?
- Vĩnh viễn biến mất!


*******************
Ngày thứ 1 :
“Sáng nay anh sang chở em đi học nhé!”
“Tại sao?”
“Vì trò chơi đã bắt đầu.”
“Nửa tiếng nữa sẽ sang.”
“ Tối nay mình đi ăn kem nha!”
“ Tại sao?”
“ Vì trò chơi đã bắt đầu.”
“7h30 a sang”

11pm

“Ngủ ngon…xxx”
“Sao không nhắn lại?”

“Tại sao?”
“ Vì trò chơi đã bắt đầu.”
“Ừh thì ngủ ngon!”


Em : hôm nay bọn mình đã bắt đầu hẹn hò, mặc dù em biết anh không hề hứng thú với những việc ấy hoặc thậm chí là cảm thấy em rất phiền phức nhưng việc anh đồng ý bắt đầu trò chơi “vớ vẩn” này của em thì cũng đã khiến em rất vui rồi.

Anh :chả hiểu tại sao lại tham gia cái trò “ngu ngốc” của con bé ấy. Cũng may là chỉ 7 ngày.


Ngày thứ 2 :


“Em đang đứng trước nhà anh.”
“ Làm gì?”
“ Mở cửa rồi sẽ biết.”
- Điên àh? Sáng sớm sang đây làm gì?
- Mang thức ăn sáng cho anh.
- Ai nhờ thế?
- Không ai cả.
- Cứ để đấy!
- Anh ăn cho nóng nhé, kẻo nguội lại không ngon.
- Rồi! Thế giờ đi đâu đấy?
- Đi học
- Đi bằng gì?
- Bằng chân
- Đợi đấy, chở đi cho, đúng là phiền phức
- Hì hì….

11pm

Ngủ ngon….xxx”
“G9”
Em :hôm nay chắc anh bực mình lắm vì em sang phá giấc ngủ của anh. Lúc anh ra mở cửa mà mặt mày cau có kinh khủng. Nhưng hôm nay lại vui hơn hôm qua vì anh đã chủ động chở em đi học và đã reply tin nhắn ngủ ngon của em mà không cần em phải nhắc.
Vui!



Anh :con bé ấy “hâm” thật, mà kể ra cũng chu đáo phết. Mà con gái đứa nào chả như đứa nào nhỉ? Àh, mà hôm nay mới phát hiện con bé ấy cười trông cũng xinh xinh


Ngày thứ 3 :


"Em đang đứng trước nhà anh.”
“Ừh” Mua gì đấy?
Ăn đi rồi biết.
- Đã ăn chưa?
- Ai? Àh….chưa!
- Ăn cùng đi
- Hì hì…
- Đừng cười như thế nữa, trông ngớ ngẩn lắm!
“ Tối nay lại ăn kem nhé!”
“Sao ăn mãi thế?”
“Em thích”
“Ừh, thế thì đi ăn một mình đi, bận rồi!”
“Oh!”

11pm

“Ngủ ngon….xxx”
“Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được xin quý khách vui lòng gọi lại sau

11:15pm


“Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được xin quý khách vui lòng gọi lại sau”

11:30pm

“Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được xin quý khách vui lòng gọi lại sau”
00:00

- Alo
- Anh có bị làm sao không? Sao em gọi cho anh mãi mà không được? Có làm sao không hả anh? Có…..
- Này, có thôi ngay đi không? Sao lại cứ rối rít cả lên thế hả?
- Vì em lo cho anh
- Điên àh? Có gì mà phải lo, đừng có vớ vẩn như thế nữa, trước giờ chả cần ai lo cả.
- Em xin lỗi!


Em : hôm nay em bị trộn lẫn giữa niềm vui và nỗi buồn. Em vui vì sáng nay anh không còn cảm thấy sự xuất hiện của em là phiền phức nữa và a đã bắt đầu để ý đến em. Dù anh bảo là e cười rất ngớ ngẩn nhưng điều đó còn khiến em vui hơn tất cả mọi lời khen. Đến tối thì anh từ chối đi ăn kem cùng em, hơi buồn một tẹo nhưng điều khiến em buồn nhất chính là những lời nói của anh khi em gọi cho anh. Thật sự em đã rất lo lắng khi gọi mãi cho anh mà chẳng được, em sợ anh gặp phải chuyện gì đấy. Anh chắc không biết rằng khi nghe giọng nói của anh em đã nhẹ nhõm như thế nào nhưng có lẽ điều đó khiến a khó chịu lắm. Ừh, mà có lẽ em phiền phức thật.



Anh : điện thoại hết pin thôi mà sao cứ làm ầm ĩ lên thế nhỉ??? Mà lúc nãy….hình như….con bé khóc thì phải….mình làm con bé ấy khóc àh ??? Mà mình đã làm gì cho con bé ấy khóc thế nhỉ ???Nếu như lúc nãy chỉ cần bảo với nó là điện thoại hết pin thì nó đã không khóc thế kia.


Ngày thứ 4 :

“Em đang đứng trước nhà anh.”
- Vào đi!
- Anh ăn đi!
- Ừh!
- Chở đi học nhé!
- Hôm nay em muốn thả bộ đến trường.
- Ờ….
“Có muốn ăn kem không?”
“ Không anh ạh, hôm nay em mệt và không muốn ra khỏi nhà”
“Ừh”

11pm

“Ngủ ngon….xxx”
“Ừh, em cũng ngủ ngon nhé!”
Em : hôm nay em thoáng thấy trong người có chút mệt mỏi. Không phải em ốm mà là cảm giác mệt mỏi của con tim. Tối qua em đã buồn và khóc rất nhiều và sáng nay,khi gặp anh em cũng chẳng biết nên cư xử thế nào. Em ngốc anh nhỉ, chúng ta chỉ đang chơi một trò chơi thôi mà đúng không anh? Mà trò chơi thì làm sao lại có nước mắt hả anh?


Anh : mắt cô bé hôm nay hơi đỏ và sưng thì phải. Mà hôm nay cô bé ấy lạ, chẳng ríu rít như mọi ngày mà cứ sao sao ấy. Hình như mình quen với hình ảnh một cô bé hay nói hay cười mất rồi thì phải. Có chút lo rồi đấy!


Ngày thứ 5:


“Sang chở đi ăn sáng rồi đi học nhé!” …..
“Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được, xin quý khách vui lòng gọi lại sau” (19 lần trong suốt một ngày)
“Ngủ ngon em nhé!”…..


Em :cả ngày hôm nay em đã off máy điện thoại, em suy nghĩ mãi về hành động này của mình, vì em chỉ có 7 ngày, 7 ngày để khiến anh thích em nhưng em lại lãng phí một ngày như thế này có đáng không. Và cuối cùng em vẫn làm vì em nghĩ chúng ta cần một dấu “lặng” anh àh. Lặng để đủ dũng cảm đi tiếp hoặc là sẽ bỏ cuộc. Lục lọi lại những tin nhắn trong mấy ngày qua, em chợt phát hiện, mỗi một ngày, tin nhắn ngọt ngào hơn một chút và ngày hôm qua, lần đầu tiên anh gọi em bằng “em” thay cho cách nói chuyện trống không mọi khi. Một nụ cười giữa những giọt nước mắt.


Anh : hôm nay cô bé bị gì thế nhỉ? Cả ngày nay chẳng thấy mặt mũi đâu cả. Hôm qua bảo ốm không biết hôm nay đã đỡ chưa nữa? Sao lại không mở cả máy điện thoại thế kia? Hay là chạy sang nhà cô bé nhỉ? Tự nhiên có một cảm giác là lạ. Ừh, thì lạ, đã quen rồi hình ảnh cô bé với nụ cười rất xinh cùng gòi thức ăn trước nhà mỗi sáng, đã quen với tin nhắn ngủ ngon mỗi đêm…..hình nhừ…..có chút…..nhớ.


Ngày thứ 6 :



“Em đang đứng trước nhà anh.”
- Làm sao thế? Sao cả ngày qua gọi mãi mà chẳng được? Có thế nào cũng phải nói một tiếng chứ hả.
- Hì hì…..
- Sao lại cười ngớ ngẩn thế kia?
- Hôm qua là một ngày “Lặng” anh àh!
- Ngày lặng ???
- Ừh, người ta thường có những ngày “Lặng” như thế khi yêu nhau.
- Để làm gì?
- Để nhận ra sự quan trọng của nhau.
- …..
- Thôi anh ăn sáng đi!
- Ừh, thế hôm nay có lại muốn thả bộ đến trường nữa không?
- Hì hì….
-Đồ ngốc!
- Em ôm anh được không?
- Ờ…..
- Thế anh có cảm nhận được gì không?
- Không rõ….
- Chắc là chưa đủ
- Sao?
- Àh, không sao cả. Hết ngày mai trò chơi sẽ kết thúc.
- Ờ…..
-11pm
“Ngủ ngon anh nhé….xxx”


- “Ừh, em cũng ngủ ngon nhé…x”


Em :hôm nay em đã cảm nhận được rằng tình cảm anh dành cho em đang thay đổi, mổi ngày nhiêu hơn một chút thí phải nhưng mà liệu tình cảm đó đủ chưa anh? Đủ để anh thích em và đủ để chúng ta thành một đôi không anh? Ngày mai nữa thôi là trò chơi sẽ kết thúc. Kết quả sẽ là gì hả anh??? Em có phải biến mất không???


Anh : lúc cô bé ấy ôm mình tự dưng lại có một cảm giác là lạ, tựa hồ như có luồng điện chạy ngang, có chút ấm áp. Tự dưng bây giờ lại thèm cái cảm giác ấy, lại thấy chút nhớ. Chuông điện thoại báo có tin nhắn, hộp thư đã chật kín, có nên xóa hết tin nhắn của cô bé hay không nhỉ? Àh, không, cứ để đấy. Hình như mình thích cô bé rồi thì phải. Mà có thật là thích không hay cũng chỉ là cảm xúc thoáng qua ??? Mơ hồ quá!



Ngày thứ 7 :

“ Hôm nay em có một kế hoạch thú vị cho cả 2 chúng ta”
- “ Gì thế”
- “ Sang đón em sẽ rõ.”
- “Tinh vi”
- Sao? Kế hoạch thế nào?
- Hì hì
- Đi xem phim nhé!

- Xem phim???
- Ừh!
- Tại sao lại xem phim?
- Vì đây là ngày cuối cùng của trò chơi.
- Ờ…
- Ăn tối nhé!
- Ăn tối???
- Ở đâu?
- Nhà em
- Nhà em?
- Ừh, em sẽ nấu cho anh một bữa ra trò
- Thế có ăn được không đấy?
- Hì hì…. không chết đâu mà sợ
- Có ngon không ?
- Tạm được
- Thế là không ngon àh?
- Vớ vẩn, đã bảo là tạm được mà.
- Ờ….Anh có thể…..

- Có thể gì chứ?
- Cầm tay em một lần được không ?
- Ờ ….
- Có cảm nhận được gì hay không?
- Không rõ
- Có thể trả lời khác đi được không?
- Không biết nữa
- Có thể ôm em một lần được không?
- Ờ…
- Có cảm nhận được gì hay không ?
- Uhm….
- Lại là không rõ đúng không?
- Ờ…
- Thôi trể rồi, anh về đi.
- Ờ….


“ Trò chơi kết thúc rồi đấy.”

- “Ừh”
-“Thế anh đã thích em chưa?”
- “ Hôm nay mệt nhiều rồi, đi ngủ đi, mai anh sang chở đi học”
- “ Nhưng trò chơi đã kết thúc rồi mà”
-“ Đã bảo đi ngủ đi mà, sao bướng thế?”
- “ Hì hì …. ngủ ngon anh nhé ….xxxx”
- “ Ngủ ngon love….x”♥


[Cuối cùng thì....anh cũng đã iêu em ]

1 nửa chuyến xe...

Mình mạnh dạn làm cái topic này cho anh em vào...chém gió....có 2 vấn đề: đi đâu?...đang bàn luận thì phải.....đi với ai?....sao chả thấy ai bàn vậy. theo tôi thì nếu các chú mún rủ ai đi thì nên nói trc với ng ta 1 tuần cho ng ta chuẩn bị chứ...thậm chí là 2 tuần...đừng để nc đến chân mới lội là mất dép đấy....thế nên topic này là để anh em bàn luận xem nên đi với ai...hay zibun de.....ai có mối thì nhanh chóng up lên anh em còn xem xét

25 tháng 3, 2009

Blog tiếng Nhật của giáo viên HEDSPI

Hôm vừa rồi, khi đang lúi húi. Cô ORIKASA gọi ra, tưởng có vụ gì to tát. Ai dè cô đưa cho mẩu giấy bảo về , bắt anh em vào blog của mấy cô tạo, có bài học cho anh em vào, hỗ trợ việc học trên lớp . Anh em tham gia nhiệt tình nhé !


Click here:http://smart.fm/lists/59836

Partime Job (sử dụng tiếng Nhật)

Vừa rồi có chị bên VJCC chuyển thông tin cho tớ và nhờ tớ chuyển hộ đến mọi người . THấy cái việc làm thêm này không phù hợp với anh em lắm. Nhưng mà cứ copy lên cho mọi người tham khảo.


+, Phỏng vấn: Mang trực tiếp hồ (xem bên dưới) đến văn phòng.

+, Vào làm việc: từ sáng thứ 6 , 20/3 đến 30/4

+, Yêu cầu:

sinh viên khoa tiếng Nhật

Sử dụng đc word, excel

thể đọc hiểu các trang web tiếng Nhật , tiếng Nhật tương đương 3-kyu trở lên

Cẩn thận, chăm chỉ

Làm tối thiểu 20h/tuần.

Chỉ được làm việc tại công ty.

+, tả công việc:

Tra cứu thông tin từ trên trang web tiếng Nhật, copy nội dung cần thiết vào file excel

thể đăng làm việc trong thời gian từ 8h đến 18h

+, Quyền lợi:

Hưởng lương theo giờ làm việc thưởng cuối dự án nếu thành tích tốt.

Lương theo giờ:15,000vnd/hour

Được đào tạo nâng cao năng lực tiếng Nhật, computer skill

Làm việc trong môi trường năng động chuyên nghiệp trong lĩnh vực IT.

+, Hồ :

CV bằng tiếng Nhật

+, Hình thức tuyển chọn:

Phỏng vấn.

+, Yêu cầu trình độ:

Sinh viên từ năm 1 trở lên.

+, Số lượng:

10 người.

+, Contact:

Tầng 3 , 92 Hoàng Ngân, HN (gặp Ms.Thúy). Tel: 3.556.3607

http://www.vinicorp.com.vn/

Thủ thuật check link với add-on của FIREFOX

Với những bạn chưa có kinh nghiệm test link trước khi download tài liệu ,film.... thì rất buồn khi mà download giữa chừng lại có 1 part bị die . Hoặc là người post bài với số lượng lớn thì check hàng đống link là cả vấn đề .

Với trình duyệt Firefox thì vấn đề thì mọi việc dễ dàng hơn nhiều với tiện ích check link ngay trong trình duyệt , nó hỗ trợ check link ở một số host chia sẻ file nổi tiếng hiện nay .

1. Cài Add-ons Greasemonkey : https://addons.mozilla.org/en-US/firefox/addon/748
Bạn nhấp vào link này để cài thêm add-ons Greasemonkey cho Firefox
Sau khi cài xong thì Firefox sẽ xuất hiện một biểu tượng hình mặt khỉ ở góc phải màn hình là thành công.

2. Cài scripts Universal Links Checker và Rapidshare Links Checker
Hai scripts này có chức năng là kiểm tra xem link mà bạn sắp download sống hay chết .
http://userscripts.org/scripts/show/9467 <------ địa chỉ để cài 2 scripts trên
Danh sách link mà Rapidshare Links Checker hỗ trợ check :

Danh sách link mà Universal Links Checker hỗ trợ check .

Và kết quả là trong quá trình duyệt web, nếu có một link nào đó còn sống hay đã chết thì nó sẽ báo như sau:
Những link bị gạch ngang và có dấu X màu đỏ là link die còn những link có dấu check màu xanh lá cây là link còn sống .
Anh em down vui vẻ nhé!

Sống trong sợ hãi

Anh em ngoài xem những bộ film hành động gay cấn ,  cũng nên chú ý phim Việt Nam tình cảm.

Bộ phim lúc đầu có tên là Đất lành và Từ dưới lên, sau khi làm phim xong, đạo diễn đổi thành Sống trong sợ hãi.

Đạo diễn: Bùi Thạc Chuyên
Kịch bản: Nguyễn Thị Minh Ngọc
Diễn viên: Trần Hữu Phúc, Ngô Phạm Hạnh Thúy, Mai Ngọc Phượng, Đặng Thụy Mỹ Uyên
Giải thưởng: giải Ba thể loại phim sinh viên quốc tế tại Liên Hoan Phim Cannes 2000, Pháp; huy chương Bạc Liên Hoan Phim Đài Loan 2000. 5 giải Cánh diều Vàng: Đạo diễn phim truyện nhựa xuất sắc: Bùi Thạc Chuyên; Nam diễn viên chính xuất sắc: Trần Hữu Phúc (vai Tải); Nam diễn viên phụ xuất sắc: Mai Văn Thịn (vai Năm Đực); Giải Báo chí phê bình điện ảnh dành cho phim truyện nhựa xuất sắc; Biên kịch phim truyện nhựa xuất sắc: Bùi Thạc Chuyên - Nguyễn Thị Minh Ngọc.; giải thưởng Phim hay nhất trong cuộc thi Giải thưởng tài năng mới châu Á (Liên hoan phim quốc tế Thượng Hải)
Nội dung: 
Sống trong sợ hãi kể về một người đàn ông tên Tải (Trần Hữu Phúc đóng). Là cựu chiến binh sau ngày giải ngũ, Tải phải đối mặt với cuộc sống thực tại là không nghề nghiệp, không tương lai. Tải sống với hai người phụ nữ mà Tải đều gọi là “vợ” cùng ba đứa con nhỏ dại. Nhưng hạnh phúc tràn ngập từ gia đình thân yêu đó lại khiến Tải lại phải đau khổ, dằn vặt bản thân vì không có đủ tiền nuôi gia đình. Trong một phút cùng quẫn vì đồng tiền và miếng ăn, Tải đã liều mình đi cắt trộm dây thép gai và đào mìn để đem bán phế liệu lấy tiền.

Cũng từ đó, Tải cảm thấy sự sống của mình thật mong manh, mong manh trong từng giấc ngủ của mình. Nhưng ngay cả khi chứng kiến cái chết của người bạn đào mìn với mình, Tải vẫn "hăm hở" đi đến bãi mìn để tìm lấy sự sống, niềm hy vọng cho cả gia đình mình, Tải sẽ có tiền nuôi cả đình. Một cuộc sinh tồn trên cái chết được báo trước!

Link:

1-10
http://www.mediafire.com/?gb1fbejafjl
http://www.mediafire.com/?soljq0asgch
http://www.mediafire.com/?v4a0zhlhjey
http://www.mediafire.com/?rdtzsubguun
http://www.mediafire.com/?thgbgn9jmdd
http://www.mediafire.com/?5nwnddm1ig0
http://www.mediafire.com/?4evzmdnt3t3
http://www.mediafire.com/?b1zcoa1x4ae
http://www.mediafire.com/?l2ax0d4by4v
http://www.mediafire.com/?gblsneyzvib

11-20
http://www.mediafire.com/?f5tdnjeeeg1
http://www.mediafire.com/?h3xaawamt0y
http://www.mediafire.com/?aggv2cmjg3z
http://www.mediafire.com/?jangest2srn
http://www.mediafire.com/?lmfpzolmlwx
http://www.mediafire.com/?1ldsbwtj3wd
http://www.mediafire.com/?2hgy2z2dznm
http://www.mediafire.com/?i3im2du2hm9
http://www.mediafire.com/?vda20mbmhct
http://www.mediafire.com/?glfaz3x6b0v

21-30
http://www.mediafire.com/?zt2ll0gnboz
http://www.mediafire.com/?nmizbldd12m
http://www.mediafire.com/?kvmidl0bbt0
http://www.mediafire.com/?sw2aw41i3m2
http://www.mediafire.com/?gly2bzzy0za
http://www.mediafire.com/?m2uuk390egn
http://www.mediafire.com/?hzmjwt3smzg
http://www.mediafire.com/?zagmsldbytg
http://www.mediafire.com/?mhwexlgmt9w
30

http://www.mediafire.com/?onlucdkwaz9

OK


Địa điểm đi chơi



Sẽ liên tục update, giá thông báo là của công ty nên anh em đừng có hoảng, bọn mình đi bụi chỉ tốn khoảng 60% chỗ đấy là cùng thôi

1. NHÀ THỜ ĐÁ - TAM CỐC BÍCH ĐỘNG - RQG CÚC PHƯƠNG

Thời gian: 2 ngày/1 đêm
Phương tiện: Ôtô
Giá : 495,000 VNĐ
Bao gồm:

- Xe ôtô du lịch đời mới máy lạnh phục vụ theo chương trình.

- 01 đêm khách sạn trung tâm ( hoặc nhà sàn tại vườn Quốc Gia Cúc Phương )

- Lệ phí thuyền đi thăm quan Tam Cốc

- Vé thắng cảnh và bảo hiểm du lịch trọn tuyến.

- Hướng dẫn viên tận tình kinh nghiệm

- Các bữa ăn theo chương trình với mức 80.000đ/người/ngày ( 3C/1P )

- Khuyến mại khăn lạnh, nước uống


Ngày 01: HÀ NỘI - PHÁT DIỆM - TAM CỐC (Ăn Trưa , Ăn Tối )


06h00: Quý khách tập trung tại điểm hẹn, xe đón và hướng dẫn của công ty đón đoàn khởi hành đi thăm Nhà thờ đá Phát Diệm.

08h30: Quý khách đến Nhà thờ Đá Phát Diệm, đoàn thăm quan nhà thờ với kiến trúc độc đáo bởi sự kết hợp hài hoà những nét kiến trúc Phương Đông và Phương Tây, với kết cấu hoàn toàn bằng đá, mái được thiết kế hình cong như một mái chùa. Tại đây Quý khách được nghe giới thiệu về những bức phù điêu bốn mùa: Xuân, Hạ, Thu, Đông....

09h30: Rời Nhà thờ đá Phát Diệm, quý khách đi thăm Bích Động - được mệnh danh là: “Nam thiên đệ nhị đông ”, động đẹp thứ hai của vùng nước Nam sau động Hương Tích ( thắng cảnh Chùa hương ). Cảnh quan nơi đây được ví như Hạ Long trên cạn với những dòng suối kết hợp với những núi đá vôi tạo nên một khung cảnh “ Sơn thuỷ hữu tình “.

11h30: Quý khách ăn trưa, nghỉ ngơi tại nhà hàng Anh Dũng.

12h30: Quý khách lên thuyền lá đi thăm Tam Cốc: Hang Cả, Hang Hai và Hang Ba - hệ thống hang động nằm trong núi đá vôi bên dòng suối Tam Cốc với non nước hữu tình tạo cho Quý khách có được sự thư giãn thoải mái.

14h00: Quý khách lên xe khởi hành về Về Vườn Quốc gia Cúc phương nghỉ nhà Sàn, Đốt lửa trại


Ngày 02: CÚC PHƯƠNG - HOA LƯ - HÀ NỘI (Ăn Trưa )

0700: Sau khi ăn sáng, xe đưa Quý khách đi thăm quan vườn Quốc Gia Cúc Phương - Thăm Cây Trò ngàn năm, khu vườn động vật bán hoang dã.

12h00: Đoàn dùng cơm trưa tại, nghỉ ngơi tại Nhà hàng.

14h00: Quý khách lên xe đi thăm Cố Đô Hoa Lư - một đô thành với những dãy núi đá vôi bao bọc tạo thành thế phòng thủ vững chắc. Nơi đây còn lại hai di tích là đền Vua Đinh - Vua Lê, đoàn thắp hương tại đền sau đó nghe thuyết minh giới thiệu về lịch sử của Hoàng Đế Cờ Lau và Thập Đạo Tướng Quân Lê Hoàn cùng Hoàng Hậu Dương Văn Nga người đã tự tay mình trao ngôi báu cho Lê Hoàn trong hoàn cảnh đất nước đang trong nguy cơ bị xâm lược.

16h30: Quý khách lên xe khởi hành về Hà Nội.

18h30: Về đến Hà nội, xe đưa Quý khách về điểm hẹn, chia tay kết thúc chương trình.

2. Tour Hà Nội - Sa Pa


20h30: Xe đón Quý khách ra ga Hà Nội lên tàu đi Lào Cai. 21h45: Tàu rời ga Hà Nội.

NGÀY 01: SAPA

6h00: Tới Lao Cai, xe đón quý khách tại ga Lao Cai đi Sapa.Trên đường quý khách sẽ được chiêm ngưỡng cảnh núi non hùng vĩ ở của dãy Hoàng Liên Sơn.
9h00: Quý khách nhận phòng nghỉ ngơi ăn trưa tại khách sạn. Buổi chiều, quý khách đi thăm bản Cát Cát của người H’mông, Thác thuỷ điện được người Pháp xây dựng năm 1925. Ăn tối và nghỉ đêm tại Sa Pa. Đặc biệt vào tối thứ bảy Quý khách có thể tham dự phiên Chợ Tình của người Dao Đỏ - một trong những nét văn hoá đặc sắc của các dân tộc vùng cao phía bắc Việt Nam.

NGÀY 02: SAPA

Sau khi ăn sáng Quý khách tham quan và lên cao, thăm tháp truyền hình rồi xuống vườn Lê, vườn Táo Mèo, thăm vườn Lan 1, vườn Lan 2. Ăn trưa. 12.00 trả phòng khách sạn. Chiều: Xe đưa Quý khách trở lại Lao Cai. Thăm thị trấn Lao Cai, tự do mua sắm. Ăn tối tại lào Cai. 19h20: Rời Lào Cai về Hà nội.

NGÀY 03: HÀ NỘI

5h00 Tàu đưa Quý khách về đến ga Hà Nội. Kết thúc chương trình.

24 tháng 3, 2009

Mai sang VJCC đê

Mình mới đc trúng tuyển làm "cộng tác viên" cho VJSC nên xin post 1 bài lôi kéo anh em sang đó "chơi -> theo yêu cầu của anh chủ tịch hội ( sáng sớm nay mới nhận đc mail của lão yêu cầu mời đc ai thì mời tất, bảo vệ BK cũng mời để cho đủ quân số tham dự không phía Nhật thấy ít dân chơi quá thì dơ mặt hội :)

Số là ngày mai có 1 seminar bên VJCC topic là :

Khám phá văn hóa doanh nghiệp Nhật Bản qua "Dự án X" của Canon

Đơn vị tổ chức: Hội nghị sinh viên Việt Nam – Nhật Bản (VJSC)

Đơn vị hợp tác: Trung tâm hợp tác nguồn nhân lực Việt Nam – Nhật Bản (VJCC)

Công ty Canon Việt Nam


Nội dung chương trình:

· Chiếu phim tài liệu “Kế hoạch X” của đài NHK

· Giới thiệu Tập đoàn Canon và Công ty Canon Việt Nam

· Giao lưu cùng các senpai đang làm việc tại công ty Canon

· Giải đáp thắc mắc liên quan đến việc làm tại Canon và các doanh nghiệp Nhật Bản

· Bế mạc và Ăn nhẹ


Thời gian: 17h ~ 19h30 ngày 25/3/2009 (thứ Tư)

Địa điểm: tầng 3, VJCC, trường Đại học Ngoại thương, số 91 phố Chùa Láng, Hà Nội

Số lượng chỗ ngồi: 150 (vui lòng đăng ký trước 15h ngày 25/3/2009)


Đăng ký tham gia tại:

· Góc du học - tầng 1, VJCC, trường Đại học Ngoại thương, số 91 phố Chùa Láng, Hà Nội

· Điện thoại: (04) 3775 1278 / 3775 1279 (máy lẻ 26)

· Email: vjcchn@gmail.com

-----------INTRO----------

Việc làm luôn là mối quan tâm lớn của hầu hết các sinh viên, đặc biệt là các bạn sinh viên sắp ra trường. Trong giai đoạn khủng hoảng kinh tế hiện nay, tìm kiếm việc làm hay duy trì công việc hiện tại dường như khó hơn bao giờ hết.

Vậy thì bạn cần chuẩn bị những gì và làm thế nào để có cơ hội tìm được một công việc như mong muốn và phù hợp với khả năng của mình tại các doanh nghiệp, đặc biệt là doanh nghiệp Nhật Bản???

Hãy đến với Buổi hội thảo “Làm việc tại các doanh nghiệp Nhật Bản” để tìm hiểu những kỹ năng và kiến thức cần có để có thể làm việc tại một doanh nghiệp Nhật Bản thông qua bộ phim tài liệu “Kế hoạch X” (do đài NHK cung cấp) và cuộc trao đổi cùng các vị khách mời đặc biệt cũng như senpai người Việt Nam đang làm tại công ty Canon Việt Nam.

Với sự tham gia của hai khách mời đặc biệt là Tổng giám đốc và Giám đốc nhân sự công ty Canon Việt Nam, hy vọng chương trình sẽ mang lại cho các bạn một cái nhìn toàn diện về việc làm và văn hoá doanh nghiệp tại các doanh nghiệp Nhật Bản nói chung và tại công ty Canon Việt Nam nói riêng.

The Last Picnic

Tạm dịch tiêu đề là "Buổi đi chơi cuối cùng". Tại sao lại như vậy? Vì năm sau sẽ có những thằng được đi Nhật và 2 lớp E-F sẽ ghép làm một, lúc ấy đi chơi lại dek vui được như bây giờ. Cứ nghĩ cảnh đang chơi mà mấy anh F lại lôi sách hay vở ra học thì chán chết... Cho nên dịp 10-3 năm nay theo như lịch trên tường nhà tôi ACE sẽ được nghỉ 3 ngày. Mọi người hãy đóng góp ý kiến để được 1 buổi đi chơi thật hoành tráng và đáng nhớ nhất đời SV (ít cũng phải 5 năm) của mình. Tất nhiên không thể thiếu những bóng hồng thân thiện được. Tôi nhấn mạnh chữ thân thiện vì sau vụ đi chơi với 2 lớp NT và NN chắc ai cũng hiểu tầm quan trọng của 2 từ này...
P/S: vụ này ai có "bà" phải dẫn theo nhá, bởi nếu không lần sau muốn khoe cũng không có dịp đâu.

1st Project => đã finish !

Vậy là sau 1 tuần coding vỡ mặt, mini-project đầu tiên đã hoàn thành
Phải nói rằng việc chạy đua với thời gian quả là rất đỗi "thú vị" , lại nhớ ngày nộp báo cáo Home Work C basic kì trước cũng trong cái tình trạng này (và cũng lại cùng thằng Dương :) hoàn thiện bài nộp thầy ở những giây cuối cùng, các hạ thật là vãi đ'...
Nhìn lại quá trình làm việc đã qua, chỉ có thể tổng hợp thành 2 chữ : HATE MÌNH -> cái Status này hơi bị hàm ý ^^
-> thứ nhất là tự trách bản thân vì làm việc thật là phi khoa học , cả chuỗi ngày dài vu vơ, trong đầu luôn là 1 mớ hỗn độn
-> để rồi đến khi cận kề Zero day mới vắt chân lên cổ, lao động "hết mình" để hoàn thành tác phẩm nộp cho thầy ....
và rồi khi báo cáo thì nhận được sự hưởng ứng như thế này đây :


Quả thật là 1 phong cách PRO đáng để học tập !!!

Cũng dễ hiểu thôi, "Anh ấy" khi dạy còn như thế này cơ mà :

emo.halinh.vn


và còn 1 ý nghĩa nữa của cái status "Hate Mình" đã treo suốt 1 tuần qua nhưng chắc chỉ có Mình mới hiểu :)
----------------------------------------------------------------------
Quyết định Relax buổi tối nay để ngày mai lại bắt đầu chuỗi ngày căng thẳng cùng với OS Project & Bus Project
http://emo.halinh.vn

23 tháng 3, 2009

Một ít câu chuyện cười sưu tầm được

Lang thang trên mạng tự dưng gặp mấy câu chuyện hay hay, anh em xem thử :D


Tâm sự quản lý tiệm net

Khách hàng của những tiệm net hiện nay 98% đều là thiên tài, bật máy ko biết, bật trình gõ tiếng Việt ko biết, vào game ko biết thoát ra, server bảo trì hô máy có vấn đề. Bố mày rất muốn một tay bóp chết chúng mày, bóp chết rồi vò thành một đống, rồi quăng vào dầu sôi chiên, sau đó dùng chân đạp cho nhuyễn ra.

Chat voice ko biết bật mic, hô headphone hư rồi.

Xem phim thì chê không có lồng tiếng Việt.

Hỏi tui “Có phim heo không?”, tui nói không, nó chê phim không được đầy đủ.

Y!M đăng nhập ko đc hô máy lởm! Chạy qua xem hóa ra đăng nhập pass ko đúng, con mắm đó còn hỏi tui pass bao nhiêu.

Có con mắm kia còn lợi hại hơn, tiếp nhận webcam của một người chat lạ nào đó, gọi tui qua, hỏi người trong webcam là ai!! Bố mày có bản lĩnh đó à??

Bắn CS người khác quăng bom khói, anh chàng hứng nguyên trái, hét to: máy bị đơ rồi.

Hôm trước có con mắm hỏi tui chat Y!M làm sao đánh chữ có dấu, tui hỏi: “Em ko biết đánh chữ à?” Em ấy bảo: “Biết”.Tui nói: “Vậy em cứ thế mà đánh” (đồng thời giúp nó bật Unikey lên), một lúc sau lại gọi tui, nói: “Anh quản lý, sao đánh chữ ko được?”. Tôi hỏi “Em đánh chữ gì ko được?”, nó bảo “anh đánh giùm chữ Chào Bạn”, tui giúp nó đánh xong. Sau đó mấy bác biết nó nói gì ko ?? “Đừng đi, ngồi đây giúp em đánh chữ”. $^#%^@ tướng mạo thì y chang con khủng long.

Hôm nay có anh chàng hỏi tui, “Quản lý! sao ở đây tôi ko có vcoin nhỉ? giúp tôi down một ít về”… $%*&%$ fuk u, cái đó mà có thể down về thì bố mày cần gì đi làm nữa...

Đề thi kinh điển

Đề thi Đại học năm 2009 gồm:

Câu 1: Dựa vào hình tượng đáng thương của nhân vật Mị trong truyện ngắn Vợ chồng A Phủ, anh/chị hãy phân tích hậu quả của đột biến gen?

Câu 2: "Sông không hiểu nổi mình. Sóng tìm ra tận bể". Anh/chị hãy: a. Tính bước sóng Lamđa. b. Tìm thể tích nước biển cho H=1, O=16, C=12.

Câu 3: Dựa vào Atlat Địa lý Việt Nam, anh/chị hãy khảo sát sự biến thiên và vẽ đồ thị hàm số y = f(x) = x3-2x?

Chúc các thí sinh làm bài tốt và hẹn gặp lại ở kỳ thi kế tiếp.

Diệt virus chuyên nghiệp

1. Sao chép file chứa virus vào USB.

2. Khi copy nửa chừng, rút USB ra để virus đang chạy từ PC sang USB sẽ bị rơi ra ngoài.

3. Bỏ virus vào túi, đem đi xét nghiệm và cho uống thuốc.

4. Thả virus vào máy để truyền thuốc cho những virus khác và chúng sẽ chết hàng loạt.

Rao vặt độc đáo


- Dinh Độc Lập tuyển nhân viên. Yêu cầu: Có ngoại hình, sức khỏe, không quan trọng bằng cấp, không dị tật. Làm ngày 2 ca, lương tháng 3.000 USD, bảo hiểm đầy đủ. Công việc: Sáng đẩy xe tăng ra sân cho khách chụp ảnh, chiều đẩy vào kho.

- Cần bán gấp nhà 3.000 m2, tường chống đạn, nhiều phòng, an ninh tốt, camera bảo vệ, công an tuần 24/24. Địa chỉ: Nhà tù bộ công an. Giá thương lượng.

- Tìm trẻ lạc: Cháu tên là SCIC, ra đi cả nửa tháng nay không thấy về. Khi đi cháu mặc áo màu xanh, quần màu đỏ, đi dép vàng, tay cầm cục tiền nói là đi cứu chứng khoán. Ai kiếm được cháu tôi xin hậu tạ bằng biên độ 1% trong 1 tháng.

Truyện ngụ ngôn về loài vật


- Một con voi kết hôn với một con kiến dù bạn bè phản đối. Đêm tân hôn, con voi bị đau tim và qua đời. Con kiến khổ sở than: "Chỉ một phút nông nổi mà mình phải dành cả đời đào huyệt chôn voi".

- Côn trùng thông minh nhất: Kiến, vì người ta hay hỏi ý kiến
Loài vật mẫu mực: Vẹt, vì học trò thích học vẹt
Động vật biết nói: Con la, vì người ta thường phải nghe la mắng, la hét
Loài vật cao giá nhất: Sóc, vì mọi người thích nhắc đến chuyện săn sóc

Ước mơ của bợm nhậu

Anh chỉ ước một thảo nguyên đầy chó. Một nông trường bát ngát lá mơ xanh. Một dãy Trường Sơn trồng đầy sả ớt. Một cánh đồng ngút mắt riềng tươi. Một làng nghề với mắm tôm thơm phức. Một dòng sông chứa đầy rượu pha cồn. Để nơi ấy tháng ngày anh tu luyện. Xa bụi trần và quên lãng bóng hình em.

Chuyện vợ chồng

Chồng đọc báo cho vợ nghe. Tới đoạn: "Hút thuốc lá có hại cho sức khoẻ", vợ bảo: "Anh phải bỏ thuốc lá ngay". Đến phần: "Uống rượu có hại cho sứa khoẻ", vợ lại: "Anh cần bỏ rượu ngay". Rồi "Chơi game online có hại cho sức khoẻ", vợ vẫn: "Anh không được chơi game nữa". Anh chồng đọc tiếp: "Sex nhiều có hại cho sức khoẻ", vợ liền nói: "Anh... bỏ tờ báo đó đi ngay"

Pằng pằng pằng......

Ngày 21/10 (thứ 6) là sinh nhật em.Nhưng do em và nhiều bác hôm đấy bận.Nên quyết định tổ chức trước 1 ngày.Tức là vào ngày mai,thứ 5,20/10....